====ĐẤT MŨI DẤU YÊU====

Thơ: Kim Oanh Lê
Cà Mau ơi, vùng quê yên bình quá
Đất mến người dù lạ cũng thân quen
Biển thì thầm câu chuyện kể ngày đêm
Bao cung bậc đan xen lòng du khách
Đêm Cà Mau, tiếng đàn như  dìu dặt
Khi nhặt, khoan, khi sóng biển rì rào
Khúc dân ca mới ngọt lịm làm sao?
Dư âm ấy dạt dào bao con nước
Về Đất Mũi mênh mông cánh rừng đước
Cây yêu người, cây buộc rễ thật sâu
Người yêu cây vun đắp mãi xanh màu
Ôi rừng đước, ngọt ngào thêm mạch sống
    
Thả thuyền trôi trên dòng sông Ông Đốc
Ngắm hàng dừa chải tóc, bóng lung linh
Cô thôn nữ duyên ưa, len lén nhìn
Đàn cò trắng giật mình bay chấp chới
Qua Cái Nước nghe vùng  Đầm Dơi gọi
Đất cùng người đón đợi khách phương xa
Về Năm Căn sao gần gũi thiết tha?
Sao man mác trong ta miền chân ái?
Cà Mau ơi, hẹn ngày ta trở lại
Đến đây rồi sẽ không ngại đường xa
Chiều Đất Mũi ngắm hoàng hôn bao la
Bình minh đến giao hòa trời, mây, nước…
Thơ : Kim Oanh .
Ảnh Internet.
NGUỒN : LÊ THỊ KIM OANH/DSGDVP