====ĐÀ LẠT ƠI====

Thơ: Kim Oanh Lê
Ta lại về
nhặt hạt nắng mùa xưa
Nghe man mác
đong đưa lời của gió
Đà Lạt ơi,
lập lờ sương đầu ngõ
Lối mòn nào
vò võ cánh hồng phai
                ***
Ngày trong tôi
đầm đậm bóng hình ai?
Chuông vòng vọng
như dài thêm nhung nhớ
Đồi Mộng Mơ,
nửa đi mà nửa ở
Nghe thông reo,
Hồ Than Thở buồn buồn
                  ***
Ánh mắt nào
thăm thẳm giữa chiều buông
Mây quyền quyện
vấn vương cùng núi bạc
Từng chiếc lá
nghiêng nghiêng rơi lác đác
Bóng hoàng hôn
nhàn nhạt phía trời xa…
                  ***
Đà Lạt ơi,
xứ sở của ngàn hoa
Ôi xao xuyến
bản tình ca muôn thuở
Nơi góc phố,
ánh đèn màu rực rỡ
Níu chân ai
bỡ ngỡ…một lối về…