Vinh quang Việt Nam 2023: Đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam – nước mắt, nụ cười và khát vọng
Một sự kiện lớn của thể thao Việt Nam nói chung và tuyển bóng đá nữ nói riêng, khiến người hâm mộ nước nhà tự hào. Tự hào về thành quả, nhưng nhìn lại hành trình thầy trò huấn luyện viên Mai Đức Chung phải trải qua, nó thực sự khiến người ta phải ứa nước mắt…
Nước mắt
Muốn giành vé dự World Cup, Đội tuyển nữ Việt Nam phải nằm trong Top 4 đội mạnh nhất tại Asian Cup 2022, nơi những lá thăm đưa Huỳnh Như và các đồng đội đến với các đối thủ Hàn Quốc, Nhật Bản, Myanmar. 2 đội bóng đến từ Đông Á thực sự quá mạnh, trong khi Myanmar vẫn luôn là đối thủ rất khó chơi.
Và khi Asian Cup diễn ra từ ngày 20.1 đến 6.2, huấn luyện viên Mai Đức Chung và các học trò hiểu rằng, họ sẽ phải thi đấu xa nhà trong lúc ở quê nhà, mọi người đang đón Tết Nguyên đán.
Thực ra, việc phải thi đấu xa nhà vào những thời điểm như vậy không hẳn là quá xa lạ với các tuyển thủ, nên khó khăn về cảm xúc có thể vượt qua khi họ vẫn sát cánh và có sự chia sẻ. Nhưng, không một ai tưởng tượng được những khó khăn thực sự mà các tuyển thủ nữ phải trải qua.
Để chuẩn bị cho giải đấu, tuyển nữ có chuyến giao hữu tại Tây Ban Nha, với mục đích gặp các câu lạc bộ ở nền bóng đá phát triển nhằm tích lũy kinh nghiệm. Sau trận giao hữu, thông tin rất sốc được chuyển đến là trong đội hình của đối thủ có người nhiễm COVID-19. Kết quả xét nghiệm với toàn bộ các thành viên cho kết quả ban đầu, 4 cầu thủ có kết quả dương tính.
Và những con số tiếp tục tăng lên qua từng ngày. Cho đến ngày lên đường sang Ấn Độ, huấn luyện viên Mai Đức Chung thậm chí chỉ còn 4 cầu thủ sẵn sàng để tập luyện. Thời điểm đó chỉ cách trận ra quân gặp tuyển Hàn Quốc đúng 1 tuần. Một số cầu thủ vẫn phải ở lại Tây Ban Nha do chưa bình phục.
Phương án đưa thêm cầu thủ từ Việt Nam sang cũng được nghĩ đến, nhưng do đại dịch, việc di chuyển không đơn giản. Với tổng cộng 17 cầu thủ nhiễm COVID-19, sự tuyệt vọng có thể đã xuất hiện ở thời điểm đó. Nhưng hi vọng thì không bao giờ mất…
Nụ cười
Qua từng ngày, các cầu thủ lần lượt trở lại. Đến 19.1 – tức là chỉ 2 ngày trước trận ra quân, nửa lớn đội hình mới từ Tây Ban Nha di chuyển sang Ấn Độ và kết quả xét nghiệm chỉ được thông báo vào sáng 21.1, khi trận đấu diễn ra vào buổi chiều cùng ngày. Họp báo trước trận 1 ngày, huấn luyện viên Mai Đức Chung không chắc có đủ đội hình không, nên chỉ hứa, nếu ra sân, các cầu thủ sẽ thi đấu hết khả năng vì tinh thần phụ nữ Việt Nam.
Cuối cùng thì tất cả đều âm tính để có thể ra sân, nhưng 10 ngày không tập luyện và những ảnh hưởng thể chất từ COVID-19 rõ ràng là không tốt để thi đấu. Nhưng, trong hoàn cảnh ngặt nghèo, tinh thần kiên cường, bất khuất được các cầu thủ thể hiện. Mặc dù thua 0-3 trước Hàn Quốc nhưng đó lại là tiền đề quan trọng cho bước đi tới nụ cười của tuyển nữ Việt Nam.
Nhận thêm 3 bàn thua nữa trước tuyển nữ Nhật Bản, tuyển nữ Việt Nam vẫn giữ được vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng, bởi Myanmar nhận 8 bàn thua sau 2 trận. Màn đụng độ quyết định giữa tuyển nữ Việt Nam với Myanmar một lần nữa khẳng định ý chí của “những cô gái vàng”, khi 2 lần bị vượt lên là 2 lần gỡ hòa.
So với các đội đứng thứ 3 có kết quả tốt, tuyển nữ Việt Nam là 1 trong 2 đội (cùng Thái Lan) lọt vào tứ kết. Thua tuyển Trung Quốc 1-3, hành trình của tuyển nữ Việt Nam rẽ sang vòng play-off với Thái Lan và Đài Loan (Trung Quốc). Sự nhọc nhằn tiếp tục đeo bám, bởi dù thắng Thái Lan 2-0 nhưng hiệu số phụ vẫn kém Đài Loan (Trung Quốc) – thắng Thái Lan 3-0.
Buộc phải thắng ở trận đối đầu trực tiếp, Chương Thị Kiều sớm mở tỉ số nhưng đối thủ gỡ hòa ngay đầu hiệp 2. Sự lo lắng lại đến và chỉ khi Bích Thùy ghi bàn nâng tỉ số lên 2-1 và các đồng đội kiên cường chống đỡ đến khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, niềm vui vỡ òa với tất cả.
Khát vọng
Sau thời khắc lịch sử tại Ấn Độ, tuyển nữ Việt Nam tiếp bước hành trình của mình qua một số giải đấu. Và rồi, sau khi bảo vệ thành công tấm Huy chương Vàng SEA Games, tất cả cùng nhận ra rằng, chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, khoảnh khắc lịch sử mới thực sự đến.
Huấn luyện viên Mai Đức Chung cùng các cầu thủ sẽ đến Australia/New Zealand để chính thức ra mắt sân chơi tầm cỡ thế giới. Với những lá thăm đưa đến bảng đấu có đương kim Vô địch Mỹ, đương kim Á quân Hà Lan – cũng là đương kim Vô địch châu Âu, và Bồ Đào Nha, ai cũng hiểu, cơ hội cho đội tuyển nữ Việt Nam là không nhiều.
Huấn luyện viên Mai Đức Chung cũng nói các cầu thủ sẽ đến với tinh thần học hỏi, nhưng không có nghĩa là họ sẽ chỉ coi như đây là “chuyến du lịch”. Thùy Trang, Huỳnh Như, Hoàng Loan, Bích Thùy, Tuyết Dung, Trương Kiều, Hải Yến, Thanh Nhã, Hải Linh, Vạn Sự… đều có khát vọng của riêng mình, khát vọng của tập thể, mang trên vai khát vọng của cả đất nước.
Trong cái nóng cháy bỏng của mùa hè, những cô gái vàng vẫn miệt mài tập luyện để chuẩn bị những gì tốt nhất cho World Cup. Với những “nữ chiến binh sao vàng” đã vượt qua nhiều thử thách, World Cup sẽ là lời giới thiệu cho thế giới về Việt Nam giàu khát vọng…